Câu chuyện nhắc về một cậu học tập trò tên Nam. Nam vốn là học viên học trung bình, hơi nhút nhát với sống khép mình. 1 trong các buổi chiều nọ phái mạnh vừa đến lớp về. Bạn đang xem: Những kịch bản hài ngắn
Nam: Thưa mẹ con mới về ah!
Mẹ: con đi đâu giờ đồng hồ này bắt đầu về. Hôm nay là hôm thứ ba con về bên muộn rồi đấy. Mùa màng đến rồi con đề xuất giúp đỡ cha mẹ việc đơn vị chứ! Thằng Chiến nhà hàng xóm kia kìa nó đang học tốt được tuyển trực tiếp vào lớp A1 lại còn tranh thủ thời gian đi gặt giúp gia đình, giúp người mẹ trông em, rồi còn tập đi thứ cày giúp bố nó nữa đấy! Còn con đã chẳng giúp chị em được gì lại còn liên tiếp về muộn. Học tập thì kì nào cũng trung bình... Trung bình... Không tương đối lên được. Nhìn bé nhà người ta mà mẹ phát thèm!
Nam: chị em mẹ đến con giải thích có được ko ah?
Mẹ: Thôi... Thôi... Anh khỏi bắt buộc phải lý giải tôi chán nghe đông đảo lời cãi của anh lắm rồi! hôm qua cô giáo mới smartphone về phàn nàn về ý thức học tập của anh ý đấy! Tôi ngán còn không thích đi họp phụ huynh dịp này cho anh nữa đâu! buổi tối nay ba anh đi làm việc về tôi sẽ rỉ tai này để bố anh xử lí!
Nam: nhỏ chán trong nhà mình lắm rồi! nhỏ đi đây!
Mẹ: (To tiếng) À! Thằng này ngươi định đi đâu! mày không hề coi cha mẹ mày ra gì nữa hả!
Nam: !
Mẹ: (quát) Đứng lại! Đứng lại mau!
Lời nói của mẹ lúc này chẳng còn ý nghĩa gì với nam giới nữa. Nó lao nhanh ra đường khi trời cũng ban đầu nhá nhem tối! Nó vừa đi vừa khóc. 4 chữ bé nhà fan ta cứ bao vây lấy trái tim non trẻ của nó.
Cảnh 2:
Những hôm sau đến lớp, khía cạnh nó nặng trĩu nỗi buồn. Hôm nay, không còn tiết 4 nó nhanh chân khiêu vũ qua cổng phụ rồi vụt nhanh đi ra ngoài đường và mon men cho gần quán nét - Món ăn uống khoái khẩu của nó đầy đủ lúc buồn. Bất chợt bao gồm một giọng nói quen quen cất lên từ bỏ phía sau. Giọng nói mà nó vốn không ham mê nghe mỗi lần bị điện thoại tư vấn lên phong hội đồng tâm sự- giọng cô giáo công ty nhiệm của nó.
Cô: Nam! Sao em lại trốn học ra đây!
Nam: (giọng chán nản) Thưa cô....Cô ơi em chán lắm rồi, em muốn bỏ học với em không thể muốn ở nhà nữa...em ngán gia đình...
Cô: Em nói cách khác cho cô lí vì chưng không?
Nam: (Nam buồn, rơm rớm nước mắt) Cô chú ý em đi! trên tay em vết roi cũ chưa hết lại ông xã lên dấu roi mới! Đau lắm cô ah! Em thích nghịch điện tử dẫu vậy cũng chỉ thỉnh thoảng mới chơi thôi. Năm nay lớp 11 em cũng định quăng quật rồi nhưng bi hùng quá em lại vào chơi đến đỡ chán...!
Cô: Cô đã nói chuyện với bà mẹ em và được biết thêm em đã vứt nhà sang nhà bạn Hưng làm việc được 4 ngày rồi. Em cần thiết đi vậy này mãi được. Em thử nghĩ về đi nếu hiện nay em cứ ở trong nhà bạn liệu cha mẹ chúng ta cũng có thể cho em làm việc mãi được không? bố mẹ chúng ta có thể thương yêu âu yếm em như cha mẹ em không? Nếu hiện thời gỉả sử không may em tất cả chuyện gì xảy ra thì ai là người lo ngại cho em nhất. Với chiều nay em thiết yếu về nhà bạn Hưng được nữa đâu!
Nam: (Nam ngạc nhiên) Sao vậy cô? Em vẫn ở trong nhà Hưng liên tiếp mà.
Cô: (lại gần cùng đặt tay lên vai Nam, giọng ân cần) Em new cạy tủ nhà bạn Hưng và cha bạn đã chú ý thấy. Tía bạn biết em chẳng thể mở được đề nghị cũng không vào bắt em và vì sợ em ngại. Nhưng tối nay họ sẽ không cho em về đơn vị họ nữa đâu. Chuyện này chỉ tất cả cô và cha bạn Hưng biết. Cô sẽ không nói cùng với ai cả tuy nhiên em phải xong xuôi ngay tình trạng này. Em có sợ cảnh đi cho đâu tín đồ ta cũng cần trông bản thân như trông kẻ trộm không?
Nam: (giật mình, giọng nạp năng lượng lăn, ân hận lỗi) Em hiểu....ah! Xin cô đừng nói với phụ huynh em cùng mọi bạn nhé.
Cô: Được rồi. Cô hứa. Hiện nay cô mong muốn em về bên xin lỗi cha mẹ!
Nam: Không! Em không về đâu!
Cô: Em ko về cô cũng cần thiết trói em để đem đến nhà được. Nhưng tối nay em sẽ chẳng có ở đâu để ngủ với loại túi rỗng ko và cái dạ dày ké kẹp. Bố mẹ cho dù có chửi có đánh em nhưng khi em về xin lỗi họ cũng trở thành tha thứ cho em. Nhưng nếu ra phía bên ngoài xã hội em làm việc gì sai tất cả khi em không được bọn họ cho cơ hội để sửa chữa đâu. Nếu cha mẹ có nào đó chưa phát âm em, em cứ mạnh dạn nói với ba mẹ, hoặc nói cùng với cô, cô đang tình nguyện làm liện lạc để phân tích cho phụ huynh em hiểu. Cùng cô đi về nhà nhé!
Cảnh 3:
Mẹ: chào cô giáo
Cô: xin chào chị!
Nam: con chào mẹ!
Mẹ: Ừm
Cô: từ bây giờ em dẫn cháu về gặp gỡ chị ao ước chị hãy cố gắng hiểu cháu hơn cùng cho con cháu có cơ hội để sửa chữa lỗi lầm của mình!
Mẹ: (Giọng than vãn) Cô biết không! Mười mấy năm nay tôi thừa khổ bởi vì nó, hễ cái này lại dỗi vứt đi, lần này sẽ không biết là lần thứ bao nhiêu rồi. Tôi và cha nó đưa ra quyết định lần này vẫn không bao giờ cho nó bước đi về công ty nữa.
Xem thêm: Những thư viện american center library is open!, 4 thư viện miễn phí tại thành phố hồ chí minh
Nam: Đấy! Cô thấy không, em đã hết đường về nữa rồi. Với lại em cũng chẳng thích về bên nữa. Kĩ năng học tập của em vốn chỉ tất cả hạn, em đã cố gắng hết sức nhưng hiệu quả năm lớp 10 vẫn không cao! Khi nhận bảng thông báo tác dụng học tập bà mẹ em liên tiếp than phiền, còn ba thì nói em là vật vô tích sự! thời điểm đó em vô cùng chán nản! vị quá chán buộc phải từ đầu năm tới giờ em thường xuyên chơi điện tử và trở thành người chơi lúc nào ko hay! Cô biết không để có tiền đi dạo điện tử em vẫn ...
Cô giáo: (vội ngắt lời Nam cùng nhắc nhở) Thôi. Nam! Em ra phía bên ngoài một chút nhằm cô rỉ tai riêng với chị em em.
Mẹ: (mẹ nam vẫn cụ nói theo trong lúc Nam đi ra) Đấy bà mẹ biết ngay lập tức mà! bé định có tác dụng cho cha mẹ tức chết phải không? bé còn nhằm cho bố mẹ ngẩng mặt lên quan sát dân làng nữa giỏi thôi!!!(Đay nghiến)
Cô: Xin chị bình tĩnh. Ở góc độ nào đó con cháu cũng còn chưa suy nghĩ thấu đáo phần lớn vấn đề. Chúng ta là tín đồ lớn nên nhìn bọn chúng với tầm nhìn bao dung. Đã không hề ít lần tôi vai trung phong sự với cháu và tò mò cháu qua các bạn. Thực sự cháu rất chán nản và bi quan và không thích cách mắng mỏ chửi bới của chị khi cháu mắc lỗi. Chị luôn luôn so sánh cháu với nhỏ nhà fan ta khiến cho cháu khó chịu. Mỗi cá nhân có một năng lượng nhất định. Cháu Nam học lực vừa đủ nhưng cũng có thể có cố gắng. Tôi đã nên động viên cháu rất nhiều. Trong cả năm học tập lớp 10 cháu rất ngoan nhưng đến năm lớp 11 tôi thấy cháu học tập sa sút. Sau giờ học con cháu hay là cà ở cửa hàng nét. Tôi muốn các bạn hãy giành thời gian quan vai trung phong và hiểu con cháu hơn nữa. Lạt mềm buộc chặt mà. Có lẽ rằng chị không thực sự hiểu trọng tâm lí của cháu. Chị biết không tồn tại lần cháu đã tâm sự cùng với tôi là cháu ước ao tự tử. Tôi và chúng ta đã phải khuyên cháu rất nhiều. Tôi cũng đã điện thoại đưa tin này mang lại anh công ty chị. Mong cả nhà hãy phối hợp với nhà ngôi trường để giáo dục cháu. Trên đường đi tôi sẽ phân tích cho con cháu hiểu rồi cần cháu mới đồng ý về nhà đấy!
Mẹ Nam: Vâng, cám ơn gia sư nhiều. Tôi đang hiểu.
Cô giáo: (gọi Nam) Nam ơi, vào đây! Cô đã thì thầm với bà bầu xong, bà mẹ và cô mong muốn nghe em nói. Em hãy xin lỗi bà bầu đi!
Nam: Mẹ, nhỏ xin lỗi vì chưng đã làm phụ huynh buồn lòng nhưng nhỏ cũng muốn cha mẹ đừng đánh và đừng mắng nhỏ nhiều nữa. Con đã 17 tuổi rồi, bé ngại với đồng đội lắm! nhỏ xin hứa hẹn sẽ biến đổi để trở thành bạn con ngoan và tín đồ học trò siêng chỉ!
Mẹ: Mẹ cũng đã sai vì chưng nhiều lần mắng nhỏ quá lời làm bé ngại với bạn bè làng xóm. Chị em và ba sẽ thân yêu hơn mang lại học tập cùng sự tu dưỡng đạo đức nghề nghiệp của con. Xin cảm ơn thầy giáo nếu không tồn tại cô thì không biết khi nào cháu bắt đầu về nhà với cũng lưỡng lự đến bao giờ chúng tôi mới hiểu được nỗi lòng của cháu.
Cô: Đó là lương trọng tâm và trọng trách của cửa hàng chúng tôi thôi chị ah! Từ ni tôi mong gia đình hãy dành nhiều thời hạn lắng nghe cân nhắc của cháu, tâm sự với cháu để lấy ra mang đến cháu những lời khuyên nhủ kịp thời né tình trạng con cháu lại quăng quật đi. Cả nhà cũng phải thường xuyên liên lạc cùng với GVCN để cập nhật tình hình và liên tục update thông tin trong sổ liên lạc năng lượng điện tử. Còn Nam bước đầu từ nay em đề xuất bỏ đùa game, cùng không khi nào được vứt nhà đi nữa. Hãy phấn đấu để biến hóa trò ngoan em nhé!
Nai
Art sẽ share tới chúng ta kịch bạn dạng tiểu phẩm ngày 20/11 thiệt hay và ý nghĩa.


2. Chủng loại 2 – THẦY ƠI! EM ĐÃ sai … hai LẦN!
* toàn cảnh 1:– Màu công ty đạo: Nội – Sáng.– Cảnh 1: vào PHÒNG HỌC – TRƯỚC GIỜ HỌC.Hoàn cảnh diễn ra: Mười lăm phút đầu giờ, giáo viên phụ trách ĐTN (Thầy Khánh) đi chất vấn nề nếp các lớp. Lúc đi gần mang đến cửa lớp 10G, từ hiên nhà thầy Khánh đã nhận thức thấy Nam (một học sinh trong lớp 10G) sử dụng điện thoại thông minh di rượu cồn để nhắn tin (điều này là vi phạm nội quy bên trường của trường trung học phổ thông X). Trường đoản cú hành lang, thầy Khánh ko rời mắt khỏi Nam đến lúc vào đến bàn giáo viên. Trong những lúc thầy Khánh vào, vì chưng ngồi bàn cuối bắt buộc Nam nhanh tay lén vứt điện thoại cảm ứng thông minh vào sọt rác và thọc tay vào túi mang 1000 đồng tráo nỗ lực điện thoại.– Động:+ Cả lớp đang nói chuyện xôn xao xen lẫn tiếng cảnh báo “Thầy Khánh kìa! Thầy Khánh tới kìa! yên – im!”. Cả lớp yên ổn phăng phắc!+ Thầy Khánh: Nam, em lên trên đây thầy bảo!+ Nam: Dạ! (Lúi cúi sọt dép vào rồi yên tâm bước lên, vừa đi vừa nạm 1000đ xếp xếp, uốn nắn uốn trả ngây)!+ Thầy Khánh: Cái điện thoại cảm ứng lúc nảy em sử dụng đâu rồi?!+ Nam: (giả ngơ ngác!) điện thoại cảm ứng thông minh gì thầy???!!!+ Thầy Khánh: Thầy hỏi lại một lần nữa: Cái điện thoại thông minh lúc nảy em thực hiện đâu rồi?!+ Nam: Em gồm biết gì đâu ạ!? Em cố gắng 1000 đồng xếp nghịch mà!+ Thầy Khánh: (Tỏ vẻ bực tức trước thể hiện thái độ cố tình gian sảo của học viên mình nhưng cố gắng kìm nén) Em khẳng định là em không có sử dụng điện thoại cảm ứng thông minh đúng không???+ Nam: …… dạ! (Nhưng hơi nhỏ giọng – yếu gừng).+ Thầy Khánh (quay xuống lớp): Lớp trưởng đâu?+ Ngân (lớp trưởng): dạ! tất cả em!+ Thầy Khánh: bí thư đâu?+ Trinh (bí thư): dạ có!+ Thầy Khánh: Lớp trưởng, túng thư cùng cả lũ lớp họ hãy tận mắt chứng kiến vụ vấn đề này! Giải quyết xong xuôi tôi lập biên bạn dạng sau. (Nói xong, thầy Khánh tảo sang Nam)+ Thầy Khánh: Tôi hỏi lại một đợt nữa: Cái điện thoại cảm ứng thông minh lúc nảy em thực hiện đâu rồi?!??!!!+ Nam: (cao giọng): đã nói không có sử dụng mà hỏi hoài.+ Thầy Khánh: (đứng dậy – chống nạnh) trường hợp tôi khảo sát ra cùng xét ra cái điện thoại thông minh của em, em tính sao?+ Nam: Tính sao tùy!+ Thầy Khánh: (hạ giọng, call chân tình) Nam! em ngoan ráng lắm! Đúng ra thầy không xử lý nặng những trường hợp sử dụng điện thoại. Thầy chỉ nhắc nhở thôi, nhưng … (nghẹn ngào) thầy bi lụy em quá! Buộc thầy buộc phải xử lý nhằm em và các bạn khác rút tởm nghiệm. Thiết bị nhất: vi phạm nội quy nhà trường là sử dụng smartphone trong lớp học. Trang bị hai: em gồm hành vi phi tang, gián trá không thành khẩn nhận khuyết điểm. (Vừa nói, Thầy Khánh vừa trở lại cuối lớp cúi bạn tìm smartphone và … kiếm tìm hồi lâu, thầy thấy nó vào sọt rác).+ Thầy Khánh: (thầy Khánh giơ cao năng lượng điện thoại cho cả lớp xem và đưa hướng tới Nam) giờ đồng hồ tính sao Nam?+ Nam: Dạ em biết lỗi rồi! (nói nhỏ tuổi lí nhí trong miệng)+ Thầy Khánh: (nghẹn ngào – đỏ mặt): Mời em xuống công sở và mời thay mặt tập thể lớp là lớp trưởng cùng đi.Kịch bạn dạng tiểu phẩm chào mừng ngày công ty giáo vn là yếu đuối tố tất yêu thiếu* bối cảnh 2:(trong lúc gửi cảnh thì lời thoại ngắn diễn ra) Thầy Khánh đi ngang chống giáo viên, nhân thể đường bắt buộc mời bỗng dưng xuất GVCN 10G dự họp.+ Thầy Khánh: Cô bỏ ra ơi! Mời cô dự họp bỗng xuất tí xíu nha cô!+ Cô Chi: Có vấn đề gì không thầy Khánh?+ Thầy Khánh: À! Vụ học viên lớp 10G vi phạm luật nội quy, cần phối kết hợp GVCN cách xử trí đó mà!+ Cô Chi: họp ở đâu vậy thầy?+ Thầy Khánh: văn phòng và công sở Đoàn nhé cô!+ Cô Chi: Rồi! Tôi qua liền!Màu công ty đạo: Nội – Sáng.– Cảnh 2: vào VĂN PHÒNG ĐOÀN.+ Thầy Khánh: Mời cô bỏ ra ngồi! em Ngân ngồi đây, nam đứng kia!+ Thầy Khánh: Nam, em trình diễn đi!+ Nam: (Khóc khúc khíc, hic hic) Dạ em biết lỗi rồi!+ Cô Chi: Lỗi gì?! Em trình bày cho rõ xem nào!+ Nam: Dạ! em thực hiện điện thoại.+ Thầy Khánh: chỉ tất cả vậy thôi à?+ Nam: dạ… ! dạ … em … e…m ! Em dối trá thầy!+ Cô Chi: (Thở dài) bà mẹ cho tiền túi tiền việc học, em cần sử dụng vào gần như việc bất lợi không hà! chơi game, sử dụng điện thoại cảm ứng …! kể hoài những giờ SHL, giờ đồng hồ cũng vậy. Nhà thì nặng nề khăn, em nên tiết kiệm ngân sách và chi phí để triệu tập cho vấn đề học chứ. Em thực hiện vậy là lãng phí, tác động và bỏ ra phối bài toán học, vi phạm luật nội quy và giờ nghiêm trọng không dừng lại ở đó là nói dối với thầy. Cô thiệt sự bi đát em quá!+ Nam: (hix hix) Thưa thầy! (hix hix) Thưa cô! đến em xin lỗi! (hu hu hic) trong lúc bồng bột mong muốn che giấu khuyết điểm, em đã cố ý đánh mất mình. Xin thầy cô tha lỗi, mai đây (hic hic hu) hư dám vậy nữa!+ Ngân: Thầy cô ơi! các bạn Nam biết lỗi rồi! hy vọng thầy cô xem xét nhẹ nhẹ cho bạn ấy!+ Thầy Khánh: nam giới nè! cơ hội nảy thầy thiệt sự siêu giận em! Thầy làm tới địa điểm tới chốn, điều tra ra cái điện thoại cảm ứng em mới chịu ăn năn lỗi. Giờ gồm lỗi gì, em nói thầy cô với chúng ta nghe coi!+ Nam: Dạ! Thầy cô đến em xin lỗi!Thứ nhất: em có lỗi vì chưa chắc chắn tiết kiệm.+ Ngân: (chao mày quan sát Nam, gọi) Nam! bạn nói gì dạ! các bạn có sao không!+ Nam: Không, mình không sao! mình đang vô cùng bình tĩnh! Thưa thầy cô và các bạn Ngân! Em không biết tiết kiệm ngân sách và chi phí tiền của ba bà mẹ cho em để bỏ ra vào bài toán học, lần khần quý trọng, tiết kiệm ngân sách thời gian nhàn rỗi để ôn bài, học tập bài.(Nói xong, nam giới tiếp!) lắp thêm hai: quý hiếm đạo đức của em bị tiến công mất vào phút chốc bởi vì em vượt nông nỗi! Em đã đánh mất mình! mong muốn thầy cô và chúng ta cho em cơ hội được lấy phía trên làm bài học sâu sắc nhất và em xin hẹn không tái phạm trường đoản cú đây!+ Ngân (hic hic): Rút khăn giấy vệ sinh nước mắt!+ Thầy Khánh: đây, biên bản vi phạm đây! Em đọc rồi ký kết vào! Cô chi và em Ngân cũng cam kết luôn.+ Cô Chi: (quay sang thầy Khánh) Vụ này xử sao thầy Khánh?+ Thầy Khánh: cô chủ nhiệm Nam, giao mang lại cô xử lý luôn. Bên Đoàn có đề nghị vẻ ngoài ghi trong biên bản rồi. Gián trá thì y hệt như VPKT, hạnh kiểm yếu hèn ở học tập kỳ này!+ Ngân: (vẻ nũng nịu van xin) Thầy! Không chu đáo nhẹ cho Nam được hả thầy!+ Thầy Khánh: Đó là dòng giá của một bài học đấy em ạ! Nhưng dòng giá của nó tương đối cao! các bạn ấy sẽ làm, … chịu đựng thôi! (xòe 2 tay sang 2 bên, nhún nhường vai).* toàn cảnh 3: bố NĂM SAU – NĂM HỌC CUỐI CẤP CỦA NAMTình huống: phái nam tìm gặp gỡ thầy Khánh xin xác nhận hồ sơ Đoàn viên để dự thi vào quân đội. (thầy Khánh đã ngồi vào VP Đoàn).Cảnh 3: vào VĂN PHÒNG ĐOÀN+ Nam: Dạ em kính chào thầy!+ Thầy Khánh: à! (ngước sang nhìn Nam, bỏ bút xuống nói) bao gồm gì ko em!+ Nam: Dạ! thầy đến em xin xác thực hồ sơ Đoàn viên, nhằm em đăng ký thi vào quân đội.+ Thầy Khánh (chau mày): Thi quân team à! giỏi đấy! vào đấy có cơ hội và đk rèn luyện giỏi lắm em ạ!(nói xong, thầy Khánh bỗng dưng nhớ chuyện cũ, thầy quay lại nói tiếp): Ủa! năm lớp 10 em được HK gì?+ Nam: dạ! HK I em HK Yếu. HK II HK Tốt. Cả năm Cô đưa ra xếp em các loại Khá. 2 năm sót lại em được loại tốt hết thầy ạ!(Nói xong, phái mạnh nghiêm nghị khoanh tay lại): Dạ thưa thầy! Thầy đã mang đến em một bài học kinh nghiệm rất bửa ích, từ đó tới giờ đồng hồ em không quên và xung khắc vào tâm. Em đã gồm ý thức học tập từ đó, không lãng phí thời gian, chi phí bạc, không khí dối… môi trường xung quanh này cùng nhờ thầy đang rèn luyện cho em trưởng thành và cứng cáp được như hôm nay thầy ạ! Em cảm ơn thầy!+ Thầy Khánh: nam giới à! thiệt sự thì thầy cũng rất đắn đo khi ý kiến đề xuất xếp em HK Yếu. Tuy vậy chỉ tất cả như vậy em mới thức thức giấc và ăn năn hận. Thầy thương các em như nhau, không khinh ghét em nào, nhưng lại … thương nhiều lúc cũng phải “cho roi mang đến vọt”. Em không trách thầy chứ!+ Nam: Dạ! Em sai, mà lại sai mang lại hai lần! Em làm sao dám trách thầy chứ!+ Thầy Khánh (cầm chứng thực trên tay): phái nam nè! Em và các bạn khác đông đảo là học trò của thầy, thầy muốn sao những em luôn luôn chững chạc cùng thành đạt. Giờ em sắp TN ra ngôi trường rồi, thầy chỉ muốn sao tụi em vững vàng bước trê tuyến phố đời với gần như kiến thức, đạo đức cơ mà thầy cô truyền đạt, trường đoản cú tin, luôn luôn là chủ yếu mình, không được tấn công mất mình trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Đây, xác nhận của em đây! (rưng rưng ngước lên cao!)+ nam giới (Cầm xem xác nhận, vẻ bất ngờ): Ủa!!??? em được xếp các loại Đoàn viên xuất sắc hả thầy?+ Thầy Khánh: Sao em? Có sự việc gì à?+ Nam: Em bị … vậy, thầy cũng xếp em giỏi à?!+ Thầy Khánh: Thì … hiện thời chẳng yêu cầu em vẫn tu chăm sóc rèn luyện được xuất sắc rồi sao??!! Chỉ các lần đó thôi, nữa còn sót lại của năm lớp 10 và 2 năm cuối cấp, em sẽ tu dưỡng rèn luyện cùng phấn đấu tốt nhất theo trọng trách của fan đoàn viên. Em đã thực hiện tiêu chí xây – chống đầy đủ. Nguyên nhân gì thầy xếp em không tốt chứ!!??+ nam giới (mừng rỡ, khúm núm di động cầm tay thầy): Dạ em cảm ơn thầy! Thầy vẫn thêm một đợt tiếp nhữa dạy mang lại em bài học lòng vị tha. Thầy ơi! Em khôn xiết quý trọng thầy! Em yêu thầy, thầy ạ!